Truyện ma có thật P4 "Những người thắt cổ"
Thursday, April 14, 2016
Sau cái vụ ám ảnh ở quê thì e chuyển vào sài gòn. Vì bố mẹ e cũng mới vào sg nên phải ở trọ. Chỗ trọ ấy nằm ở kp5 p.linh tây, gần quán cà phê Hi Vọng.
Năm ấy e mới lên lớp 6 thôi. Tính em thì hay nghịch nên bọn trẻ trong xóm thích theo e bày trò lắm. Dường như trẻ con thành phố không có tuổi thơ các bác ạ, e bày ra trò gì chúng nó cũng thích. Thế là e được tôn lên làm đại ca. E bày trò trốn tìm, đánh trận giả, đi bẻ trộm khoai mì, đi vào rừng tràm bắt ổ chim, vv... hồi ấy cái đường A74 ( bây giờ là Đào trinh nhất giao với phạm văn đồng? Nó là đường đất đỏ, tệ nạn nhiều lắm? Cái khu ấy toàn rừng người ta trồng tràm thôi. Trong đó mọc lên một cây ổi dại, e hay rủ bọn trẻ con trong xóm vào đấy hái ổi ăn. Cái rừng tràm chắc cũng lâu năm rồi. Thấy cây nào cây nấy cao lắm. Hồi đó có khi em còn đi 1 mình vào săn chim cơ. Cho đến khi sự việc này xảy ra làm em cạch mặt hẳn những cái thú vui quê mùa của mình.
Vào mùa tết ở sg, bọn trẻ thường gọi là mùa diều, mùa này gió nhiều nên thả diều thích lắm. Em cùng bọn trẻ con trong xóm cũng không ngoại lệ, lấy diều ra cái khu đường đất đỏ để thả diều, phía trước rừng tràm là 1 khu đất trống khá rộng. Có ai đó đốt cỏ khô cháy nham nhở. Phía ngoài cái rừng tràm có 1 căn nhà nhỏ chả bao giờ thấy có người ở. Chắc là của chủ rừng lâu lâu lên thu hoạch rồi ở lại. Bọn e đang say mê thả diều thì e cứ nghe thấy tiếng lách tách như là cành cây gãy ấy.
E hỏi bọn chơi chung có nghe thấy giống e k thì chúng nó bảo có( sau này mới biết bọn nó adua, chúng nó chả nghe thấy cái mọe gì cả. E hỏi thì ừ thế thôi) thế là e kêu cả đám buộc dây diều neo lại rồi đi vào rừng tràm xem có cái gì lạ vậy, tính em tò mò dữ lắm. Đây cũng là cái tính khiến e gặp nhiều rắc rối. Nhưng kì lạ thay vào đến những hàng cây đầu tiên là lại chẳng nghe thấy gì nữa. Thế là bọn e lại đi ra. Nhưng vừa đi ra 1 lúc e lại nghe rõ ràng có tiếng lách cách của cành cây gãy.
E lại bảo chúng nó đi vào. Một lần nữa. Câu trả lời cho sự thắc mắc của em là sự yên lặng đến lạ kì. E lại đi ra, vẫn tiếng lắc rắc của cành cây gãy vang lên rõ mồn một bên tai. Lần này là lần thứ 3 rồi. Nên e quyết tâm tìm thật kĩ, e bảo bọn nó theo em về phía cái nhà để tìm, vẫn là sự yên lặng ấy nhưng e vẫn tìm xung quanh, e thấy cái nón đã cũ kĩ treo trên 1 cành tràm. E bảo chúng nó: sao có cái nón treo ở đây nè. Rồi e lờ đi để tìm kiếm 1 cái gì đó mà e cũng chẳng biết là tìm gì.
Đột nhiên e nhìn thấy 1 cái áo lao động màu xanh ở phá xa, khuất sau những cây tràm. E reo lên: A! Đầu kia có cái áo nữa kìa tụi bây. Rồi cả đám nhìn theo hướng em chỉ. 1 thằng trong đám nói. Ủa sao cái áo nó treo kì vậy?
E nhìn kĩ rồi nói: không phải cái áo, có người đang ngủ gục đó tụi bây, ổng ngủ gục dựa vô gốc cây kìa.
Tụi nó hùa theo: ừ, chắc say rượu đó tụi bây. Rồi cả đám kéo ra ngoài thả diều tiếp. Nhưng có cái gì đó thôi thúc em đến kì lạ. E cứ ra khỏi rừng là nghe tiếng cành cây gãy. Làm e cứ chạy ra chạy vào sát bìa rừng nhìn từ xa nhưng vẫn chỉ thấy 1 người đàn ông trong tư thế quỳ gục đầu. Đến chiều tối bọn e thu dây diều lại để về ăn cơm thì gặp chị H ( hơn e 4t) trên đường về. Bọn e kể với chị H là có ông say rượu ngủ gục quỳ gối trong rừng.
Chị ấy bảo bọn e dẫn ra xem. Lúc đứng sát bìa rừng chị ấy xem 1 lúc rồi nhặt 1 cục đá nhỏ ném vào phía người đàn ông. Mặc dù không trúng nhưng chị ấy vẫn la lên để dọa bọn e: ổng chết rồi tụi bây ơi. Tụi e chạy toán loạn, còn chị ấy chạy theo bọn e cười ré lên vì thích thú khi dọa đc bọn e chạy té khói như vậy. Mấy người lớn nghe thấy con nít ồn ào thì chạy ra xem có chuyện gì. Mới biết là ổng chết thật. Lúc này chị H mặt xám ngoét, cắt k ra hột máu.
Suy cho cùng thì bà ấy năm đó mới học lớp 10. Gan to kiểu gì cũng là con gái mà thôi. Người đàn ông đó chết vì thắt cổ tự tử bằng dây bố ( dây xé ra từ vỏ bánh xe tải ) cành cây tràm bị gãy nên hạ ông ấy xuống tư thế quỳ gối mà bọn e thấy. Bọn e lúc này sợ lắm. Nhưng không ở lại xem. Mà về ăn cơm tối.
Tối đó em sống trong sự hoảng loạn. Bao nhiêu kí ức của vụ xác chết bên sông ùa về hòa với cái xác treo cổ mà e vừa thấy. E k thể tập trung học bài được. E ngồi trên bàn mà suy nghĩ mông lung. Đến hơn 8h30, có ông công an phường vào tìm e lấy lời khai. Vì e là nhân chứng đầu tiên. Ổng hét lớn từ ngoài cổng: " thằng A đâu rồi, có nhà không?"
E đang sợ vì nghĩ lung tung bỗng nghe ai kêu tên mình như nạt nộ thì hồn vía lên mây, mặt xám ngắt, bắt đầu mếu máo.
Ông c.a bước vào nhà thấy vậy liền nói: sợ hả con, con trai có gì đâu mà sợ. Hồi chiều thấy gì kể chú nghe xem nào? ( đm! Ổng có bằng tuổi e méo đâu mà bảo e đừng sợ, phải hồi bằng tuổi e mà ổng thấy vậy chắc đái ra quần cũng nên. Có khi ám ảnh lớn lên chả làm nổi c.a).
Thế là e mếu máo kể cho ổng nghe y như e kể cho các bác nghe lúc này. Mà ổng ghi ngắn gọn có vài dòng. Chắc ổng k tin lời của 1 thằng trẻ con vì sự ma mị của câu chuyện. Tối đó ổng về rồi. E lên gác ngủ với thằng e trai. E cứ nhắm mắt lại là tưởng tượng lung tung. Sợ đến phát khóc. E gọi mẹ e lên ngủ chung. Ôm mẹ mà e vẫn thấy sợ. Khóc mãi mới ngủ thiếp đi. Trong cơn mơ,e thấy một người đàn ông mặc bộ đồ lao động màu xanh nói cảm ơn em.
Sau mấy ngày công an điều tra mới rõ nguyên nhân. Người đàn ông đó cãi nhau với con trai. Con trai nghiện rượu, hay kiếm chuyện đánh đập vợ chồng ổng. Trong cơn cự cãi ổng lấy dao đâm người con trai phải nhập viện, vì ân hận và sợ ng con trả thù nên ổng tự tử. Mấy người ở đó kể với em năm ngoái và năm trước cũng có người thắt cổ tự tử. Người đầu tiên thắt cổ là vợ của 1 ông cán bộ trong phường. Vì ngoại tình bị phát hiện nên xấu hổ thắt cồ trên cây điều trong vườn tràm. Người thứ 2 là một cậu thanh niên, nghe nói cờ bạc hay cá độ thua dữ quá nên nghĩ quẩn. Mỗi năm một người đều là vào mùa diều. Mùa tết!
Còn tiếp.... Truyện ma có thật P4 "Những người thắt cổ T2"
(Theo Phong Linh) https://www.facebook.com/ken.ciro.7
Năm ấy e mới lên lớp 6 thôi. Tính em thì hay nghịch nên bọn trẻ trong xóm thích theo e bày trò lắm. Dường như trẻ con thành phố không có tuổi thơ các bác ạ, e bày ra trò gì chúng nó cũng thích. Thế là e được tôn lên làm đại ca. E bày trò trốn tìm, đánh trận giả, đi bẻ trộm khoai mì, đi vào rừng tràm bắt ổ chim, vv... hồi ấy cái đường A74 ( bây giờ là Đào trinh nhất giao với phạm văn đồng? Nó là đường đất đỏ, tệ nạn nhiều lắm? Cái khu ấy toàn rừng người ta trồng tràm thôi. Trong đó mọc lên một cây ổi dại, e hay rủ bọn trẻ con trong xóm vào đấy hái ổi ăn. Cái rừng tràm chắc cũng lâu năm rồi. Thấy cây nào cây nấy cao lắm. Hồi đó có khi em còn đi 1 mình vào săn chim cơ. Cho đến khi sự việc này xảy ra làm em cạch mặt hẳn những cái thú vui quê mùa của mình.
Truyện ma có thật P4 "Những người thắt cổ"
Vào mùa tết ở sg, bọn trẻ thường gọi là mùa diều, mùa này gió nhiều nên thả diều thích lắm. Em cùng bọn trẻ con trong xóm cũng không ngoại lệ, lấy diều ra cái khu đường đất đỏ để thả diều, phía trước rừng tràm là 1 khu đất trống khá rộng. Có ai đó đốt cỏ khô cháy nham nhở. Phía ngoài cái rừng tràm có 1 căn nhà nhỏ chả bao giờ thấy có người ở. Chắc là của chủ rừng lâu lâu lên thu hoạch rồi ở lại. Bọn e đang say mê thả diều thì e cứ nghe thấy tiếng lách tách như là cành cây gãy ấy.
E hỏi bọn chơi chung có nghe thấy giống e k thì chúng nó bảo có( sau này mới biết bọn nó adua, chúng nó chả nghe thấy cái mọe gì cả. E hỏi thì ừ thế thôi) thế là e kêu cả đám buộc dây diều neo lại rồi đi vào rừng tràm xem có cái gì lạ vậy, tính em tò mò dữ lắm. Đây cũng là cái tính khiến e gặp nhiều rắc rối. Nhưng kì lạ thay vào đến những hàng cây đầu tiên là lại chẳng nghe thấy gì nữa. Thế là bọn e lại đi ra. Nhưng vừa đi ra 1 lúc e lại nghe rõ ràng có tiếng lách cách của cành cây gãy.
E lại bảo chúng nó đi vào. Một lần nữa. Câu trả lời cho sự thắc mắc của em là sự yên lặng đến lạ kì. E lại đi ra, vẫn tiếng lắc rắc của cành cây gãy vang lên rõ mồn một bên tai. Lần này là lần thứ 3 rồi. Nên e quyết tâm tìm thật kĩ, e bảo bọn nó theo em về phía cái nhà để tìm, vẫn là sự yên lặng ấy nhưng e vẫn tìm xung quanh, e thấy cái nón đã cũ kĩ treo trên 1 cành tràm. E bảo chúng nó: sao có cái nón treo ở đây nè. Rồi e lờ đi để tìm kiếm 1 cái gì đó mà e cũng chẳng biết là tìm gì.
Đột nhiên e nhìn thấy 1 cái áo lao động màu xanh ở phá xa, khuất sau những cây tràm. E reo lên: A! Đầu kia có cái áo nữa kìa tụi bây. Rồi cả đám nhìn theo hướng em chỉ. 1 thằng trong đám nói. Ủa sao cái áo nó treo kì vậy?
E nhìn kĩ rồi nói: không phải cái áo, có người đang ngủ gục đó tụi bây, ổng ngủ gục dựa vô gốc cây kìa.
Tụi nó hùa theo: ừ, chắc say rượu đó tụi bây. Rồi cả đám kéo ra ngoài thả diều tiếp. Nhưng có cái gì đó thôi thúc em đến kì lạ. E cứ ra khỏi rừng là nghe tiếng cành cây gãy. Làm e cứ chạy ra chạy vào sát bìa rừng nhìn từ xa nhưng vẫn chỉ thấy 1 người đàn ông trong tư thế quỳ gục đầu. Đến chiều tối bọn e thu dây diều lại để về ăn cơm thì gặp chị H ( hơn e 4t) trên đường về. Bọn e kể với chị H là có ông say rượu ngủ gục quỳ gối trong rừng.
Chị ấy bảo bọn e dẫn ra xem. Lúc đứng sát bìa rừng chị ấy xem 1 lúc rồi nhặt 1 cục đá nhỏ ném vào phía người đàn ông. Mặc dù không trúng nhưng chị ấy vẫn la lên để dọa bọn e: ổng chết rồi tụi bây ơi. Tụi e chạy toán loạn, còn chị ấy chạy theo bọn e cười ré lên vì thích thú khi dọa đc bọn e chạy té khói như vậy. Mấy người lớn nghe thấy con nít ồn ào thì chạy ra xem có chuyện gì. Mới biết là ổng chết thật. Lúc này chị H mặt xám ngoét, cắt k ra hột máu.
Suy cho cùng thì bà ấy năm đó mới học lớp 10. Gan to kiểu gì cũng là con gái mà thôi. Người đàn ông đó chết vì thắt cổ tự tử bằng dây bố ( dây xé ra từ vỏ bánh xe tải ) cành cây tràm bị gãy nên hạ ông ấy xuống tư thế quỳ gối mà bọn e thấy. Bọn e lúc này sợ lắm. Nhưng không ở lại xem. Mà về ăn cơm tối.
Tối đó em sống trong sự hoảng loạn. Bao nhiêu kí ức của vụ xác chết bên sông ùa về hòa với cái xác treo cổ mà e vừa thấy. E k thể tập trung học bài được. E ngồi trên bàn mà suy nghĩ mông lung. Đến hơn 8h30, có ông công an phường vào tìm e lấy lời khai. Vì e là nhân chứng đầu tiên. Ổng hét lớn từ ngoài cổng: " thằng A đâu rồi, có nhà không?"
E đang sợ vì nghĩ lung tung bỗng nghe ai kêu tên mình như nạt nộ thì hồn vía lên mây, mặt xám ngắt, bắt đầu mếu máo.
Ông c.a bước vào nhà thấy vậy liền nói: sợ hả con, con trai có gì đâu mà sợ. Hồi chiều thấy gì kể chú nghe xem nào? ( đm! Ổng có bằng tuổi e méo đâu mà bảo e đừng sợ, phải hồi bằng tuổi e mà ổng thấy vậy chắc đái ra quần cũng nên. Có khi ám ảnh lớn lên chả làm nổi c.a).
Thế là e mếu máo kể cho ổng nghe y như e kể cho các bác nghe lúc này. Mà ổng ghi ngắn gọn có vài dòng. Chắc ổng k tin lời của 1 thằng trẻ con vì sự ma mị của câu chuyện. Tối đó ổng về rồi. E lên gác ngủ với thằng e trai. E cứ nhắm mắt lại là tưởng tượng lung tung. Sợ đến phát khóc. E gọi mẹ e lên ngủ chung. Ôm mẹ mà e vẫn thấy sợ. Khóc mãi mới ngủ thiếp đi. Trong cơn mơ,e thấy một người đàn ông mặc bộ đồ lao động màu xanh nói cảm ơn em.
Sau mấy ngày công an điều tra mới rõ nguyên nhân. Người đàn ông đó cãi nhau với con trai. Con trai nghiện rượu, hay kiếm chuyện đánh đập vợ chồng ổng. Trong cơn cự cãi ổng lấy dao đâm người con trai phải nhập viện, vì ân hận và sợ ng con trả thù nên ổng tự tử. Mấy người ở đó kể với em năm ngoái và năm trước cũng có người thắt cổ tự tử. Người đầu tiên thắt cổ là vợ của 1 ông cán bộ trong phường. Vì ngoại tình bị phát hiện nên xấu hổ thắt cồ trên cây điều trong vườn tràm. Người thứ 2 là một cậu thanh niên, nghe nói cờ bạc hay cá độ thua dữ quá nên nghĩ quẩn. Mỗi năm một người đều là vào mùa diều. Mùa tết!
Còn tiếp.... Truyện ma có thật P4 "Những người thắt cổ T2"
(Theo Phong Linh) https://www.facebook.com/ken.ciro.7
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment