Truyện ma có thật P3 "Ám ảnh tuổi thơ T2"
Thursday, April 14, 2016
Vì ở quê em ban đêm vẫn còn nhiều người soi cá, ếch ngoài đồng nên vợ chồng nhà nọ k thể phi tang cái xác sớm được. Dưới bóng đêm phủ hoàn toàn vùng thôn xóm yên tĩnh, không gian chỉ có tiếng con trùng kêu, tiếng chó tru từng hồi dài thê lương. Thi thoảng, 1 vài con chó con lại ắng lên như bị ai đánh.
2 vợ chồng nọ vẫn cặm cụi đập gãy cái xác để cho lọt vào cái bao bì rồi buộc lại ném xuống giường đợi thời cơ phi tang. Sau khi đã lau sạch dấu vết của vụ thảm sát. 2 vợ chồng đó ngồi trên giường đợi khuya hẳn rồi mới vác cái xác lên lưng, đi ra cái đồi phía sau nhà hòng phi tang cái xác và hung khi vụ án.
Họ lén lút đi trong màn đêm tĩnh mịch ngoài tiếng sủa và tru dài của lũ chó trong làng. Vào cái giờ mà mọi người đã say giấc. Hơn 2 giờ sáng, họ đi sâu vào trong đồi, cảm thấy chỗ này đã đủ sâu, 2 vợ chồng liền đặt cái xác xuống đất để bắt đầu đào xới. Vì gấp gáp nên cái hố không được sâu lắm, họ ném cái xác xuống hố rồi lấp đất lại 1 cách sơ sài. Gom ít lá khô và cỏ tấp lên để che đi cái dấu đất mới đào. Định lòng sẽ đi về thì 1 con cú bay qua kêu lên mấy tiếng làm bà vợ giật bắn cả mình, bám lấy áo chồng rồi vội vàng đi về nhà trong cái tiết trời đầy sương mù rét buốt của mùa đông bắc bộ.
Trong 3 cái ngày ấy. Đêm nào chó cũng tru thảm thiết thê lương, cả làng cũng lo lắm, ai cũng lo có điềm dữ. Mấy con chó con thì sủa lùi rồi ắng lên mấy tiếng chạy thẳng vào nhà bếp tuyệt đối không ra khỏi nhà. Nhà nào có con nít sơ sinh thì nó khóc cả đêm. Dỗ sao cũng không nín. Đường làng về khuya lại nghe tiếng bước chân lẹt xẹt dẫm lên sỏi, tiếng bước chân nghe không bình thường mà có vẻ rất mệt mỏi của 1 người dị tật, bởi vì tiếng lẹt xẹt kia vang lên k đều đặn mà thi thoảng lại lệch nhịp như là chân bị tật hoặc có thể bởi vì đó là tiếng bước chân của 1 người bị mù đang tìm lối đi...
Về phần 2 vợ chồng nhà ấy, đêm nào bà vợ cũng gào thét kinh hãi, hàng xóm chạy qua hỏi xem chuyện gì thì chỉ nghe giải thích là bị ác mộng. Mọi người cũng không hỏi nhiều, nhưng cứ hễ họ về 1 lát lại nghe bà vợ gào thét: chú tha cho tôi đi, tôi không có lấy mắt chú đâu, tôi không lấy tiền chú đâu, tha cho tôi đi....
Tiếng ông chồng chen vào: tỉnh dậy đi bà ơi, bà điên à.
Có người ở sát nhà còn kể lại. Nửa đêm có bóng đen cứ lởn vởn ngoài cửa sổ lấy tay cào vào tấm cửa gỗ mỏng đã hư hỏng vì mưa gió tạo nên những âm thanh chói tai. Mồm cứ lầm bầm tiếng gì đó lào xào nghe như tiếng gió. Chỉ nghe loáng thoáng hình như là đòi một món nợ gì đấy. Ông hàng xóm nửa đêm đi tiểu thì thấy. Gọi với hỏi:" ai đấy? " thì chẳng nghe thấy tiếng trả lời. Chỉ thấy có 1 làn gió mạnh mang theo mùi tanh thốc vào mặt rồi bóng đen đó biến mất. Nghĩ mình mơ ngủ nên ông ấy vào nhà ngủ tiếp.
Đến ngày thứ 4, mọi việc trở nên tồi tệ khi mà có người đi lấy củi phía sau đồi phát hiện có mùi thối nồng nặc. Nhưng vì đã muộn nên không tìm kiếm mà về làng nói với mọi người. Bảo ngày mai thanh niên sẽ lên đồi tìm kiếm xem con gì chết mà mùi nồng nặc đến thế.
Vợ chồng nọ sợ bị phát hiện nên đêm đó đã lén lút đợi mọi người ngủ say rồi ra tay hành động trước.
Họ men theo cái lối mòn hôm trước đã đi để tìm đến nơi chôn cái xác. Lão chồng cầm cái đèn pin nhôm mờ tịt, bà vợ vẫn nắm lấy vạt áo chồng rón rén đi theo, mụ sợ lắm nhưng vẫn phải đi vì để mụ ở nhà mụ càng cảm thấy đáng sợ hơn. Mụ lại còn sợ cả việc bị mọi người phát hiện ra chuyện ác ôn mà mụ cùng lão chồng đã làm. Đến gần cái xác mùi tử khí càng xốc lên nồng nặc. Tiếng bước chân làm 1 con quạ gần đó bay lên cất tiếng : quạaa ạ ạ ạaaaa.......
Mụ vợ gần như mất hết hồn vía đứng ngẩn người ra hồi lâu, lão chồng nạt: đứng ngây ra đấy làm gì. Đào mau đi. 2 người hì hục bịt mũi cố đào thật nhanh. Vì quá vội nên cái cuốc vô tình làm rách 1 lỗ trên cái bao bì. Lão chồng lôi cái bao bì khỏi lỗ đất, chất nước tử thi thấm ra dính vào đất làm bết bát cả cái bao bì, mùi tử khí xộc lên thối cả 1 vùng. Từ cái chỗ rách bao bì lòi ra 1 cánh tay đã bị phân hủy gần hết, lộ cả xương trắng còn dính đôi chút thịt thối và bê bết thứ hỗn hợp nước tử thi quết với đất. Mụ vợ nhìn thấy thì nôn thốc nôn tháo. Lão chồng giục: "nhanh lên còn đi về kẻo trời sáng" rồi thốc cái bao lên vai rảo bước đi về.
Mụ vợ cũng nhặt cái cuốc rồi chạy vội theo. Sau lưng là màn đêm lạnh buốt với tiếng côn trùng kêu rả rích không ngưng....
Còn tiếp..... Truyện ma có thật P3 "Ám ảnh tuổi thơ T3"
(Theo Tsutomu D Ray) https://www.facebook.com/ken.ciro.7
2 vợ chồng nọ vẫn cặm cụi đập gãy cái xác để cho lọt vào cái bao bì rồi buộc lại ném xuống giường đợi thời cơ phi tang. Sau khi đã lau sạch dấu vết của vụ thảm sát. 2 vợ chồng đó ngồi trên giường đợi khuya hẳn rồi mới vác cái xác lên lưng, đi ra cái đồi phía sau nhà hòng phi tang cái xác và hung khi vụ án.
Truyện ma có thật P3 "Ám ảnh tuổi thơ T2"
Họ lén lút đi trong màn đêm tĩnh mịch ngoài tiếng sủa và tru dài của lũ chó trong làng. Vào cái giờ mà mọi người đã say giấc. Hơn 2 giờ sáng, họ đi sâu vào trong đồi, cảm thấy chỗ này đã đủ sâu, 2 vợ chồng liền đặt cái xác xuống đất để bắt đầu đào xới. Vì gấp gáp nên cái hố không được sâu lắm, họ ném cái xác xuống hố rồi lấp đất lại 1 cách sơ sài. Gom ít lá khô và cỏ tấp lên để che đi cái dấu đất mới đào. Định lòng sẽ đi về thì 1 con cú bay qua kêu lên mấy tiếng làm bà vợ giật bắn cả mình, bám lấy áo chồng rồi vội vàng đi về nhà trong cái tiết trời đầy sương mù rét buốt của mùa đông bắc bộ.
Trong 3 cái ngày ấy. Đêm nào chó cũng tru thảm thiết thê lương, cả làng cũng lo lắm, ai cũng lo có điềm dữ. Mấy con chó con thì sủa lùi rồi ắng lên mấy tiếng chạy thẳng vào nhà bếp tuyệt đối không ra khỏi nhà. Nhà nào có con nít sơ sinh thì nó khóc cả đêm. Dỗ sao cũng không nín. Đường làng về khuya lại nghe tiếng bước chân lẹt xẹt dẫm lên sỏi, tiếng bước chân nghe không bình thường mà có vẻ rất mệt mỏi của 1 người dị tật, bởi vì tiếng lẹt xẹt kia vang lên k đều đặn mà thi thoảng lại lệch nhịp như là chân bị tật hoặc có thể bởi vì đó là tiếng bước chân của 1 người bị mù đang tìm lối đi...
Về phần 2 vợ chồng nhà ấy, đêm nào bà vợ cũng gào thét kinh hãi, hàng xóm chạy qua hỏi xem chuyện gì thì chỉ nghe giải thích là bị ác mộng. Mọi người cũng không hỏi nhiều, nhưng cứ hễ họ về 1 lát lại nghe bà vợ gào thét: chú tha cho tôi đi, tôi không có lấy mắt chú đâu, tôi không lấy tiền chú đâu, tha cho tôi đi....
Tiếng ông chồng chen vào: tỉnh dậy đi bà ơi, bà điên à.
Có người ở sát nhà còn kể lại. Nửa đêm có bóng đen cứ lởn vởn ngoài cửa sổ lấy tay cào vào tấm cửa gỗ mỏng đã hư hỏng vì mưa gió tạo nên những âm thanh chói tai. Mồm cứ lầm bầm tiếng gì đó lào xào nghe như tiếng gió. Chỉ nghe loáng thoáng hình như là đòi một món nợ gì đấy. Ông hàng xóm nửa đêm đi tiểu thì thấy. Gọi với hỏi:" ai đấy? " thì chẳng nghe thấy tiếng trả lời. Chỉ thấy có 1 làn gió mạnh mang theo mùi tanh thốc vào mặt rồi bóng đen đó biến mất. Nghĩ mình mơ ngủ nên ông ấy vào nhà ngủ tiếp.
Đến ngày thứ 4, mọi việc trở nên tồi tệ khi mà có người đi lấy củi phía sau đồi phát hiện có mùi thối nồng nặc. Nhưng vì đã muộn nên không tìm kiếm mà về làng nói với mọi người. Bảo ngày mai thanh niên sẽ lên đồi tìm kiếm xem con gì chết mà mùi nồng nặc đến thế.
Vợ chồng nọ sợ bị phát hiện nên đêm đó đã lén lút đợi mọi người ngủ say rồi ra tay hành động trước.
Họ men theo cái lối mòn hôm trước đã đi để tìm đến nơi chôn cái xác. Lão chồng cầm cái đèn pin nhôm mờ tịt, bà vợ vẫn nắm lấy vạt áo chồng rón rén đi theo, mụ sợ lắm nhưng vẫn phải đi vì để mụ ở nhà mụ càng cảm thấy đáng sợ hơn. Mụ lại còn sợ cả việc bị mọi người phát hiện ra chuyện ác ôn mà mụ cùng lão chồng đã làm. Đến gần cái xác mùi tử khí càng xốc lên nồng nặc. Tiếng bước chân làm 1 con quạ gần đó bay lên cất tiếng : quạaa ạ ạ ạaaaa.......
Mụ vợ gần như mất hết hồn vía đứng ngẩn người ra hồi lâu, lão chồng nạt: đứng ngây ra đấy làm gì. Đào mau đi. 2 người hì hục bịt mũi cố đào thật nhanh. Vì quá vội nên cái cuốc vô tình làm rách 1 lỗ trên cái bao bì. Lão chồng lôi cái bao bì khỏi lỗ đất, chất nước tử thi thấm ra dính vào đất làm bết bát cả cái bao bì, mùi tử khí xộc lên thối cả 1 vùng. Từ cái chỗ rách bao bì lòi ra 1 cánh tay đã bị phân hủy gần hết, lộ cả xương trắng còn dính đôi chút thịt thối và bê bết thứ hỗn hợp nước tử thi quết với đất. Mụ vợ nhìn thấy thì nôn thốc nôn tháo. Lão chồng giục: "nhanh lên còn đi về kẻo trời sáng" rồi thốc cái bao lên vai rảo bước đi về.
Mụ vợ cũng nhặt cái cuốc rồi chạy vội theo. Sau lưng là màn đêm lạnh buốt với tiếng côn trùng kêu rả rích không ngưng....
Còn tiếp..... Truyện ma có thật P3 "Ám ảnh tuổi thơ T3"
(Theo Tsutomu D Ray) https://www.facebook.com/ken.ciro.7
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment